16 thg 5, 2017

NHỚ BẠN Mai Thiết


Chia s từ facebook.com/huynh.ngocpham
          Chỉ còn hơn tuần nữa là đến ngày giỗ của Mai Thiết - bạn tôi . Đó cũng là ngày giỗ của mẹ tôi . Anh yêu thương mẹ tôi như mẹ ruột của mình . Có lẽ thế , hai mẹ con cùng dắt nhau đi mặc dù cách nhau nửa vòng trái đất . Lúc đó niềm đau của tôi nhân đôi . .
       Chúng tôi biết nhau khi mới học đệ thất năm 1955 . Đến lớp đệ ngũ mới chơi hơi thân với nhau trong nhóm Ngô minh Hùng . Bạn bè Thiết đều ở phố thị , chỉ có tôi ở miệt đồng . Thiết ở Cồn chà Đức Thắng . Tôi ở xóm Gò Tranh . Thiết điển trai,vạm vỡ,phóng khoáng của một anh dân chài .Tôi khẳng khiu , còm nhom, cần mẫn , chắt chiu của một chàng nông dân khốn khó . Đời Thiết là những chuỗi tháng năm rong ruổi đường xa . Tôi quanh quẩn chốn quê , chỉ xa nhà trong những năm đi lính . Tôi coi Thiết như một người anh không chỉ vì hơn tuổi mà ở những đức tính quí báu và những tình cảm tốt đẹp mà anh dành cho tôi trong suốt cuộc sống . Thiết thực tế , chững chạc , đơn giản trong lời ăn, tiếng nói . Với cái tâm lương thiện,anh biết chơi và chơi đẹp , hào hoa và tình nghĩa ... Tuy có khác biệt song chúng tôi có cùng cảnh ngộ nên gắn bó và quí trọng nhau .Tình bạn chúng tôi nẩy nở trong nghèo khó , khốn cùng . Chúng tôi ra đời tự lập rất sớm , lo cho tương lai một cách thực tiễn cơm áo gao tiền .... Trong những tháng năm chông chênh của dâu bể cuộc đời ,gặp nhau , tay nắm lấy bàn tay , cười vui mà không bao giờ bi lụy ... Sống mạnh mẽ , chúng tôi luôn nhớ về , biết ơn cảnh đời lận đận , cơ cực của mình hồi nhỏ ....Trong mọi hoàn cảnh , chúng tôi luôn động viên , chia xẻ , bao dung ... Chúng tôi cũng có những cuộc tình long lanh , lãng mạn , cũng có những đổ vỡ đau thương , cũng có những hàn gắn êm ấm song trên hết luôn là vợ con , hạnh phúc gia đình .... 
      Ở tuổi xế chiều , chúng tôi thong dong , an nhàn với con cháu,không còn gấp gáp lo toan vì lẽ ước mơ đã được thưc hiện khá trọn ven. Có điều anh đã vội vã bỏ chúng tôi mà đi !
 Buồn thật !!!
--------------------------------------------------------------------------------
Đọc thêm :

                  MAI THIẾT –  BẠN TÔI                                                                                                   Huỳnh Ngọc Phẩm

      Thiết và tôi học khác lớp. Tôi biết Thiết khi vào đệ thất. Đến đệ ngũ tôi chơi thân với Thiết cùng nhóm bạn Trương Sửu Ngô Minh Hùng, Phạm Hữu Minh…Hầu hết bạn của Thiết đều ở phố thị, chỉ có tôi ở miệt đồng. Nhà Thiết ở xóm Cồn Chà,Đức Thắng, tôi ở xóm Gò Tranh cách Phan Thiết 2 cây số, sâu trong nội đồng cách quốc lộ 1 nửa cây số đường bờ ruộng.
     Thiết hơn tôi một tuổi. Thiết Ngọ, tôi Mùi. Vì Ngọ nên có lẽ cuộc đời Thiết là những tháng năm rong ruỗi đường xa. Tôi Mùi chỉ quanh quẩn quê nhà, gặm cỏ.
    Thiết điễn trai, vạm vở như một anh dân chài, phóng khoáng của một người miền biển. Tôi còm nhom khẳng khiu, chắc chiu, cần mẫn, y hệt một anh nông dân thiếu thốn quê mùa.
    Thiết và tôi có nhiều khác  biệt, song chúng tôi có cùng cảnh ngộ, cùng quan niệm về gia đình và cuộc sống. Thân nhau có lẽ: “Ta cũng nòi tình, thương người đồng điệu”. Cha mẹ chúng tôi đều nghèo, khố khó, nghèo rớt mòng tơi. Nhà Thiết chỉ là một mái tôn, bốn bề vách lá tả tơi ở xóm cồn ven biển. Nhà tôi mái tranh vách đất ở quê. Mẹ Thiết giống mẹ tôi, ít học, chân chất lam lũ suốt đời đòn gánh đè vai. Mẹ Thiết gánh cá thuê, bán cá dạo. Mẹ tôi sáng gánh gạo, chiều gánh nước cơm nuôi heo. Có điều, dù khó nhọc song luôn ước mong con mình trở thành những người tử tế trong xã hội. Các bà quả là những người Mẹ Tuyệt Vời ,đối với chúng tôi
    Tôi coi Thiết như một người anh không phải vì hơn tôi một tuổi mà ở các đức tính và những tình cảm tốt đẹp mà anh dành cho tôi trong suốt cuộc sống. Anh thực tế, chững chạc, có khi đơn điệu, quan tâm một cách bình thường với mọi sự việc  kể cả thần chết. Anh đơn giản trong lời ăn tiếng nói, bằng cái tâm lương thiện tạo được ở người khác  cảm giác an toàn và không bao giờ trút gánh nặng lên bè bạn. Anh biết chơi và chơi đẹp, hào hoa và tình nghĩa.
    Tình bạn chúng tôi nẩy nở trong nghèo khó, chúng tôi tự lập, ra đời rất sớm, biết lo nghĩ đến tương lai một cách thực tiễn,cơm áo gạo tiền. Chúng tôi biết vượt qua những mãnh vở lận đận hèn của quá khứ, để lo liệu cho ngày mai. Trong những tháng năm chông chênh của dâu bể  cuộc đời, gặp nhau tay nắm lấy bàn tay cười vui mả không bi lụy, bởi lẽ trong cuộc sống cho nhau nụ cười sẽ dễ chịu hơn giọt nước mắt. Được sống mạnh mẽ như thế chúng tôi biết ơn cảnh đời cơ cực cay đắng của mình hồi nhỏ.
    Trong tình bạn, chúng tôi quan tâm đến sự chia sẻ, bao dung, rộng mở, bởi ánh lử chia xẻ là ánh lửu lan tỏa, bàn tay có rộng mở bao dung thì tâm hồn mới ngập tràn vui sống, đôi môi có hé mở mới thu nhận được nụ cười. Trong xử thế, bạn quyết định đời bạn, chứ không phải tôi và tôi không bao giờ phán xét quyết định đó.Chúng tôi chỉ có thể hổ trợ, khuyến khích giúp bạn khi bạn yêu cầu.
    Chúng tôi cũng có những cuộc tình long lanh lãng mạn và cũng không thể bảo vệ con tim của bạn thoát khỏi những đổ vỡ đau thương.Song,chúng tôi đã có lúc , cùng bạn biết góp nhặt những mãnh vỡ ấy, đẩ hàn gắn lại với nhau. Và, đã có một đám cưới, một gia đình đầm ấm.
    Một trong những hạnh phúc lớn nhất của đời này là tình bạn và một trong những hạnh phúc của tình bạn là có một người bạn hiểu, thông cảm trước sau như một với mình. Có nhiều người bạn đến rồi đi và chỉ có Thiết ở lại, tỏa sáng trong cuộc đời tôi và ngược lại.
    Bạn bè có phải việc giò cũng nói được đâu. Cuộc sống mỗi người một khác, thân nhau đến đâu cũng chỉ biết được  một ít góc khuất nào đó của nhau. Với Thiết, chúng tôi biết lẫn nhau nhiều góc khuất nhất.
    Phía bên kia sườn dốc của cuộc đời, cả hai chúng tôi đều thanh thản với vợ con, gia đình; không phải còn gấp gáp lo toan bởi những ước mơ đã thực hiện khá trọn vẹn.
    Cách đây hai năm, chỉ trong một ngày tôi đã mật cả mẹ và bạn. Mẹ tôi nhắm mắt được năm phút, Thế Anh, con anh Thiết điện thoại báo tin :  “Ba cháu  đã mất”. Niềm đau của tôi nhân đôi. Anh thương yêu mẹ tôi lắm, coi như mẹ ruột của mình. Anh thực sự chu đáo với mẹ tôi  cho đến khi nhắm mắt. Cách nhau nửa vòng trái đất, hai mẹ con cùng dắt nhau đi. Và tôi nghĩ nơi chốn đó thực sự bình an, hạnh phúc cho những người như anh và mẹ tôi.
                                      Phan Thiết đầu tháng 7- 2015.

                                    
(ĐẶC SAN "60 NĂM TÌNH NGHĨA BẠN BÈ ")

-----------------------------------------------------------------------

Không có nhận xét nào:

HOA HỌC TRÒ-Trời đất dành riêng tuổi học trò.Một loài hoa đỏ rất nên thơ...

HOA HỌC TRÒ-Trời đất dành riêng tuổi học trò.Một loài hoa đỏ rất nên thơ...
Mỗi năm hoa nở mùa thi đến.Chạnh nhớ trường xưa nhớ bạn bè .Nguyenuthang ..