Chùa núi Tà Cú không xa lạ đối với tôi
bởi hồi nhỏ khi còn là học sinh trường trung học Phan Bội Châu Phan Thiết ,tôi đã từng cùng
bạn bè đến đây dã ngoại .Lúc bấy giờ cảnh trí tại núi Tà Cú còn
hoang sơ ,tượng Phật nằm chưa xây .Từ năm 1962 theo gia đình vào Sài Gòn
,tôi không có dịp nào trở lại viếng thăm nơi này.Ngày nay chùa núi
Tà Cú đã trở thành khu du lịch nổi tiếng được nhà nước xếp hạng thắng
cảnh quốc gia và khi cáp treo đi vào hoạt động từ tháng 9-2003, lượng
khách tìm đến khu du lịch Tà Cú ngày một đông hơn .
Chín giờ sáng mồng 5 Tết ,vợ chồng tôi và
hai đứa con dùng xe máy trực chỉ chùa
núi Tà Cú .Từ nhà ông bà sui của đứa con
trai thứ hai ở xã Hàm Chính,Hàm Thuận Bắc , chúng tôi đi
bằng xe máy đến chùa Núi mất gần một tiếng.Chạy xe bọc theo quốc lộ 1A , chúng
tôi vừa đi ,vừa ngắm cảnh .Những cánh đồng lúa vàng óng xen kẽ với vườn thanh
long xanh mướt chạy dài hai bên đường đã giúp chúng tôi quên đi nỗi mệt đường xa.
Ngoài những kho bãi và các tấm panô quảng cáo ,số lượng nhà cửa khu
dân cư xây dựng men theo quốc lộ còn
thưa thớt.
Gần
10 giờ ,chúng tôi mới đến nơi .Hai đứa con quyết định mua vé cáp treo khứ
hồi ( để tránh cho cha mẹ đỡ phải leo núi vất vả .Chúng tôi leo lên chiếc
xe nhỏ chuyên dụng chạy bằng điện để đi từ cổng đến khu cáp treo. Một
trở ngại nảy sinh : hôm nay khách quá đông khiến khu du lịch Tà Cú quá
tải.Nhìn đoàn người xếp hàng rồng rắn trước thềm ga cáp treo, tôi phỏng
đoán số du khách phải trên 200 người .Một nhân viên giữ trật tự nói
với tôi :”Cháu không hiểu nổi bác ơi ! Mọi năm ngày mồng 5 Tết thưa
khách do ai cũng kiêng cữ cái ngày “Đi chơi cũng thiệt , huống là đi buôn”
.Ấy vậy mà không hiểu sao bỗng dưng hôm nay đông hết biết.”
Lẫn trong đám người nối đuôi vòng vo theo
những khung sắt song song uốn khúc , tôi thấy có cả mấy người nước ngoài ,ai
cũng đẫm mồ hôi vì lúc đó nắng chang chang. Vào trong nhà ga ,đám đông đang
xếp hàng hai chuyển qua hàng một .Đứng dưới mái che thoát được cảnh
chen chúc nóng nực ,chúng tôi thở phào nhẹ nhõm .Chờ thêm gần 10
phút ,mới đến lượt chúng tôi ra chỗ chờ cáp treo .Hệ thống máy cáp
treo quay liên hoàn không ngừng lại phút nào.Chỉ khi ngang qua trạm đón
khách nó mới quay chậm với tốc độ tối thiểu đủ để du khách bước vào cabin.Chúng
tôi không quen cảnh giành giựt lại chậm chạp nên đến lồng cáp treo thứ
ba hạ xuống mới lên được .Ngày thường cabin chỉ chứa 6 người nhưng hôm nay
mỗi cái được xếp tới 8 người .Chúng tôi ngồi chưa yên vị thì cáp treo
đã gia tăng vận tốc bay vút lên cao .Đoạn cáp treo uốn lượn không dưới 10
lần .Cứ mỗi lần cabinc bổng lên hay hạ thấp xuống,tôi thấy ruột gan mình thót
lại từng cơn chẳng khác nào ngồi trên máy bay lúc vưà rời mặt đất hay
lúc sắp hạ cánh
Trong cabin cáp treo nhìn ra ,tôi thấy phía bên phải
mình là biển xanh ,có thể là vùng biển Hàm Tân, thấp thoáng phía xa
có mấy chiếc thuyền đánh cá .Nhìn xuống dưới chân ,cây cỏ xanh rì
pha xen các mô đá tím biếc,những rễ cây to màu nâu đậm .Những dải sương mù bay lãng đãng phủ trên các tán
cây, triền núi gợi lên trong tôi bao cảm xúc thú vị, bồng bềnh. Tôi muốn
thời gian trôi chậm để tận hưởng những cảm giác rất thi vị,lãng mạn
đó . Nhưng chúng trôi qua nhanh hơn tôi tưởng bởi vừa lúc đó cabin đã bay
chậm lại và tấp vào trạm nằm ở lưng chừng núi .Mọi người thoát vội ra
khỏi cabin trong tiếng thúc giục hối hả của nhân viên điều hành.Những khách
đã thăm xong khu du lịch Tà Cú đang đứng chờ.Họ lao vội lên cabin lấp đầy các
ghế trống .Chiếc lồng cáp treo vút bay đi tiếp tục một vòng quay mới nhưng
nó đưa khách xuống núi thay vì đi lên.
Đi vòng qua căng tin ,chúng tôi thấy
nơi đây đang rất đông khách bởi lúc đó đã gần 12g trưa.Còn chúng tôi đang
háo hức vãn cảnh, tiếp nối việc
leo núi vì tượng Phật còn cách xa hơn 100 mét nữa .Chúng tôi vượt qua
rất nhiều bậc thang xây bằng các tảng đá kết dính sơ sài .Tôi hơi
ngạc nhiên bởi khu du lịch khai thác đã lâu nhưng những tay vịn chưa
làm xong : cái bằng inox ,cái bằng sắt trần trụi hoen rỉ cho chúng
tôi cảm giác bất an nên bảo nhau nắm tay đi từng bước cho an toàn .
Leo được nửa đường , chúng tôi
gặp ngôi chùa cổ Linh Sơn Trường Thọ.Tương truyền 4 chữ "Linh
Sơn Trường Thọ" này do vua Tự Đức phong tặng. Chùa đang được trùng tu
quy mô với những đống gạch đá ngổn ngang .Bà xã tôi tiếc xuýt xoa vì
không được vào lễ Phật, chỉ đứng phía ngoài vái vọng vào .Leo liên tiếp
thêm mấy chục bậc thềm ,chúng tôi nhìn thấy nhóm tượng Tam Thế Phật
đứng trên đài sen .Tượng A Di Đà đặt ở giữa, bên trái là tượng Quan Thế Âm,
bên phải tượng Đại Thế Chí. Cả ba tượng cao khoảng 6,5 -7m mang nét mặt hiền
hòa .Màu vôi trắng
toát của các pho tượng nổi lên giữa màu xanh cây rừng tạo nên cảnh hùng vĩ siêu
nhiên. Gió mát từ đâu thổi tới khiến cho
tôi cảm thấy lòng mình thư thái nhẹ nhàng,tâm hồn lâng lâng như đang phiêu bồng giữa thực và mộng.
Đi tiếp lên phía đỉnh núi ,tôi thấy một
pho tượng phật quét vôi trắng đứng trên toà sen tay cầm cây gậy dài,
nét mặt bao dung tươi tắn với nụ cười thoáng điểm trên môi như sẵn sàng
mở rộng lòng từ bi hỷ xả cứu độ chúng sinh .Hỏi thăm thì có người
cho tôi biết pho Phật Địa Tạng này mới được thiết kế thêm trong thời
gian gần đây.
Khi mặt trời đứng bóng ,chúng tôi mới
leo đến đỉnh núi ,nơi có tượng Phật Thích Ca nhập niết bàn được đúc bằng
bêtông, quét vôi trắng dài 49m, cao gần 10m, là tượng Phật lớn nhất Đông Nam Á.
Tượng Phật toát lên vẻ an lạc trong một cấu trúc tôn nghiêm nhưng giản dị .Sau lưng tượng Phật là rừng
nguyên sinh, xanh ngát bởi mầu lá cây rậm rạp , tạo nên một cảnh quan thiên nhiên tuyệt vời .Đang say đắm ngắm cảnh ,chợt
chúng tôi nghe vang vọng tiếng chim hót từ đâu đó .Mọi người xung quanh
ai cũng đứng yên lắng nghe .Tôi thấy lòng mình trầm xuống ,thanh thản
nhẹ nhàng ,một cảm xúc chưa bao giờ có .
Sau
khi chụp hình tượng Phật với đủ mọi góc cạnh,chúng tôi quyết định xuống
núi vì lúc bấy giờ đã gần 1g30.Cũng cùng đoạn đường,cùng những
bậc thềm đá lúc đi lên nhưng ở luợt về dường như dễ đi hơn và đi nhanh
hơn .Trao đổi cảm nghĩ này với đứa con ,nó cười bảo :”Do kiến đang
bò trong bụng đó ,bố ơi !”
Thế là gia đình tôi kéo nhau vào căngtin.Trái
với hồi nãy,lúc này căngtin rất vắng . Hầu hết các bàn đều trống
nhưng trên đó bát đĩa ngổn ngang chưa dọn.Đói và mệt nên ai cũng muốn
ăn một tô phở cho ngon miệng .Cô phục vu đem thực đơn ra nghe chúng tôi
người gọi phở gà ,người kêu phở bò liền lắc đầu :”Quý khách thông
cảm ! Do hôm nay đông quá không lường trước được nên tất cả các món
liên quan đến gà ,bò đều không phục vụ được .Chúng tôi đành phải ăn
cơm và lẽ tất nhiên với các món ăn không có thịt gà,thịt bò.Khi xong
bữa ngồi nghỉ thêm ít phút ,nhìn đồng hồ thì đã hơn 2g30 .Đã quá
đủ cho những gì cầm xem tại khu du lịch Tà Cú nên mọi người đồng ý
ra về .
Trở lại nhà ga cáp treo ở lưng
chừng núi ,tôi thấy cũng đang có đông người .Lại phải xếp hàng nhưng chờ
không lâu như lượt đi buổi sáng .Do đã quen ,việc leo vào cabin cáp treo
cũng dễ hơn.
Ngồi trong cabin lướt trên khu rừng
già ,một lần nữa tôi lại có cơ hội ngắm cảnh thiên nhiên từ trên cao
.Không gian bao la của núi rừng bạt ngàn chạy dạt ngược chiều với cáp
treo .Những tán lá xanh ngát nối tiếp nhau. Đây đó vài chùm hoa màu đỏ ló
ra từ ngọn cây ngọn cây.Nhìn ra xa về phía bên trái, nhờ trời quang mây
hơn buổi sáng ,tôi nhận ra ngọn hải đăng Kê Gà xây dựng từ thời Pháp
thuộc ,có lẽ đã hơn 100 tuổi, vẫn sừng sững đứng vững ngoài khơi ,bất
chấp sóng cả cùng mưa bão ,cần mẫn chỉ phương hướng cho tàu thuyền đi
lại trên biển ban đêm an toàn.Tôi đưa tay kéo một ô kính nhỏ ở cánh cửa
cabin.Gió biển mát rượi ùa vào .Ai cũng cảm thấy khoan khóai dễ
chịu.Trong khoảng khắc bay bổng với thiên nhiên , tôi thấy lòng mình nhẹ
tênh . Dường như đầu óc tôi lúc này quên hết mọi sự trên đời. Bao
âu lo muộn phiền qua khứ, bao toan tính dự trù về tương lai tan biến cả.Đó
là những giây phút tôi nhìn ra được chân lý hạnh phúc của đời thường : hạnh phúc cuộc sống thật đơn
giản , chỉ cần sự an bình trong tâm hồn .
Ra khỏi cabin,chúng tôi sử dụng phần
cùi của vé cáp treo để leo lên xe điện đi ra cổng .Nắng chiều đổ dài
trên đường đi .Không khí đã dịu đi nhiều so với buổi sáng nhờ những
cơn gió mát thổi vào từ hướng biển .Khách du xuân muộn vẫn đang tìm
đến song thưa thớt.Trước lúc lên xe
ra ra về ,các con tôi còn lưu luyến cảnh đẹp núi Tà Cú cố chụp thêm
mấy pô hình .
Chuyến đi chơi thăm khu du lịch núi Tà
Cú tuy ngắn ngủi nhưng đã để lại cho
tôi những cảm xúc khó quên.Núi Tà Cú bây giờ đẹp hơn xưa rất nhiều .Tôi tự hào
đất nước mình có nhiều danh lam thắng cảnh như khu du lịch núi Tà Cú
.Chímh nhờ ưu điểm này , đất nước chúng ta đang thu hút nhiều du
khách nước ngoài tìm đến .Về giá cả đi cáp treo so với các nơi khác
là không cao ,chấp nhận được .Nhưng cách điều hành chưa thật chu đáo. Các
nhân viên khu du lịch chưa năng động lắm.Khá đông người nhưng hầu hết
tập trung cho khâu giữ trật tự tại hai khu nhà ga cáp treo .Đi suốt
buổi chẳng thấy bóng dáng nhân viên nào xuất hiện để giải đáp các
những thắc mắc ,những điều tò mò cần biết về núi Tà Cú ,về ngôi
chùa cổ,về các tượng Phật…Khách nghỉ trưa nằm ngồi bất cứ nơi đâu
họ muốn dẫn đến việc xả rác tùy tiện .Khách quan mà nói, hạn chế
này phần do thùng rác còn ít ,phần do thiếu ý thức của khách du
lịch.Song nếu có nhân viên bảo vệ để mắt đến thì việc giữ gìn vệ sinh môi trường nơi
đây sẽ tốt đẹp hơn.