17 thg 2, 2011

ĂN TRÁI CÂY LÚC NÀO ?

.........Từ lâu chúng ta đã biết rằng, ăn trái cây đem lại rất nhiều ích lợi cho sức khoẻ. Trái cây là thức ăn lý tưởng vì nó chỉ cần một năng lượng tối thiểu để tiêu hóa và cung cấp một năng lượng tối đa cho cơ thể. Cái khó ở chỗ là đa số chúng ta không biết sử dụng chúng như thế nào để hấp thụ hiệu quả những yếu tố bổ dưỡng.

..........Mọi loại trái cây đều đem lại ích lợi cho sức khoẻ nếu biết sử dụng đúng cách và vào đúng thời điểm.Vậy thời gian nào trong ngày thì ăn trái cây tốt nhất ? Thời gian tốt nhất nên ăn trái cây là trước bữa ăn khoảng 30 phút đến 1 giờ.Một số trái cây khi ăn trước bữa ăn sẽ có tác dụng kích thích ăn uống.Số khác lại tốt nhất khi ăn sau bữa ăn, giúp tiêu hóa và hấp thụ thức ăn. Một số loại trái cây ăn vào buổi sáng có tác dụng giúp thần kinh tỉnh táo.Một số loại trái cây ăn vào buổi tối sẽ có tác dụng giúp an thần, ngủ ngon...Nếu việc uống nước trái cây là món khoái khẩu thì bạn nên lựa chọn uống nước trái cây tươi để “tận dụng” được hết ích lợi, không nên uống các loại nước ép đóng chai.Khi uống nên uống từ từ, không nên vội vã cốt làm thoả mãn cơn khát cho mau. Thêm vào đó, không nên đun nóng nước trái cây.Việc đun nấu nước trái cây sẽ làm “thất thoát” một lượng lớn vitamin.Tuy nhiên, các chuyên gia khuyến cáo rằng, cách tốt nhất là nên ăn trái cây tươi với cả phần cùi, bởi như vậy cơ thể bạn sẽ được cung cấp thêm lượng chất xơ........

..........Mặt khác, có một số loại trái cây ăn nhiều có hại.Dưa hấu có tác dụng giải nhiệt, nếu ăn vào những ngày nóng thì rất tốt nhưng dùng nhiều lại không có lợi. Mận ăn nhiều không tốt cho tiêu hóa.Tuổi nhi đồng, ăn mận nhiều dễ bị sâu răng.Ăn nhiều quýt hại dạ dày vì chất toan của nước quýt sẽ kích thích rất mạnh với màng dạ dày.Hồng dễ gây tắc tiêu hóa.Không nên ăn hồng lúc đói vì khi đó vị toan sẽ nhiều, chất keo của hồng dễ bị kết tảng.Trong chuối có nhiều hàm lượng Mg , nếu ăn nhiều vào lúc đói, hàm lượng Mg trong huyết tương sẽ tăng lên đột ngột làm mất cân đối giữa tỷ lệ Mg và calcium gây ra hiện tượng ức chế trong mạch máu, không có lợi cho sức khỏe.Vì vậy, không nên ăn chuối tiêu khi đói bụng.Táo tàu có nhiều chất dinh dưỡng và còn là một loại dược liệu tốt dùng trong đông y nhưng nếu ăn nhiều hoặc sử dụng không đúng nó sẽ trở nên có hại.
...........Trong Đông y có 7 điều kỵ không được ăn là : Bụng đầy no, bệnh cam của trẻ con, bệnh ngứa lở mụn nhọt, người đau răng, sâu răng, bệnh hoàng đản, bệnh táo bón.Người bị bệnh động mạch vành không được ăn nhiều trái cây.Ăn trái cây với lượng vừa phải sẽ bồi bổ cho cơ thể như các loại axít hữu cơ, muối vô cơ, các loại sinh tố và chất xơ xenlulo... Nhưng ăn trái cây nhiều đối với những người bệnh động mạch vành, cao huyết áp và những người bệnh tim mạch thì càng làm nặng bệnh.Vì ngoài các chất dinh dưỡng, trong trái cây còn có các loại đường: đường quả, đường glucoza, đường mía... Nếu ăn nhiều, các chất đó tăng lên sẽ gây nhiều mỡ trong máu và béo, không lợi cho người bệnh.
..........Vậy ăn trái cây thế nào cho đúng ? Các chuyên gia dinh dưỡng khuyên bạn nên ăn trái cây khi đói, đặc biệt không nên sử dụng như món tráng miệng sau khi ăn.Việc ăn trái cây lúc đói sẽ giúp khử độc trong cơ thể, cung cấp được nhiều nhất “dưỡng chất” vốn có của nó. Tuy nhiên không phải bất cứ loại trái cây nào cũng nên ăn khi đói, bởi các thành phần có trong chúng có thể gây phản ứng với axit trong dạ dày.Vì thế, bạn nên kiêng ăn chuối tiêu, cà chua, vải thiều, quất khi đói.

...........Bác sĩ VICTOR JAVIER CHAVEZ SANCHEZ,một chuyên gia nổi tiềng về dinh dưỡng ,có một bài viết được phổ biến rộng rãi trên mạng với tựa đề ”Manger des fruits avec l’estomac vide” (ĂN TRÁI CÂY LÚC BAO TỬ ĐANG TRỐNG RỖNG .Xin mời các bạn theo dõi nôi dung bài viết này qua Slideshow PPS dưới đây :

......... ..........ĂN TRÁI CÂY LÚC NÀO ?


.

16 thg 2, 2011

MỘT ĐÁM CƯỚI ĐẸP


........ Tuần rồi ghé nhà một người bạn chơi, tôi được anh cho mượn một điã film DVD đám cưới cô cháu gái lấy chồng nước ngoài hồi cuối năm 2010. Khi đưa hộp đĩa cho tôi,anh úp mở :”Nhớ mở cho bà xã xem với.Cam đoan không thất vọng đâu.
........ Đúng như anh bạn nói,xem đĩa phim DVD dài gần 4 GB đó xong vợ chồng tôi có cùng nhận định “Đám cưới thật ấn tượng vì có nhiều hình ảnh đẹp !”Nổi bật nhất là hình ảnh đông đảo họ hàng nhà trai ( phải đến trên 30 người ) đều mặc y phục truyền thống Việt Nam.Già trẻ,nam nữ kể cả con nít đều bận áo dài,áo thụng may bằng gấm nhiều màu rực rỡ khiến cho đám cưới thêm phần rộn ràng,tươi vui.Không biết có được diễn tập không mà phong cách của họ nhà trai (toàn người nước ngoài)trên đường đi cũng như khi xuất hiện trước họ hàng nhà gái đều rất tự nhiên không có vẻ gì là lúng túng,ngượng nghịu cả.Cô dâu xinh xắn,chú rể đẹp trai.Đám cưới lịch sự,tươm tất.Tất cả cho người xem cảm nghĩ cặp uyên ương Việt Pháp này rất xứng đôi và gia đình hai phía hẳn phải giàu có mới có thể tổ chức một đám cưới hoành tráng như vậy.
.

........Trước đây khi đọc trên báo tin tức về các đám cưới đình đám,tôi không quan tâm lắm vì thói thường những người giàu hay thích phô trương sự thành đạt của mình.Khi con cái lấy vợ,lấy chồng thì họ thích đón dâu bằng ô tô thật đắt tiền,càng nhiều càng tốt và đãi tiệc tại các nhà hàng,khách sạn 5 sao thì mới sang.Chính vì vậy vài năm gần đây tại Sài Gòn cũng như Hà Nội nổi lên dịch vụ cho thuê các loại ô tô hàng hiệu đắt giá nhất đang là xe thời thượng ở các nước Âu Mỹ để dùng trong đám cưới.Dù giá mướn xe rất mắc (xe rước dâu giá từ 5 đến 8 triệu đồng/chiếc) nhưng vẫn có người thuê và chọ còn đòi hỏi những loại xe thật quý hiếm như Limousine Lincoln,Bentley, Rolls-Royce Phantom thì mới vừa ý hoặc ít ra cũng phải cỡ Lexus, Mercerdes, BMW…Tôi đã lắc đầu khi nghe được thông tin về giá cả khi thuê các ô tô sang trọng này từ người bạn nói trong một tiệc cưới :”Nếu muốn thuê xe Bentley, chủ nhân tổ chức đám cưới sẽ phải bỏ ra 18 triệu đồng/ngày.”Anh nhún vai nói thêm:”Nhưng là đại gia có ai chỉ đi đón dâu chỉ với một chiếc xe !”Nhìn thái độ người bạn tôi cảm thấy anh có vẻ lên án những đám cưới siêu sang thế nhưng luật pháp của chúng ta,hầu hết các nước trên thế giới cũng thế,lại chẳng hề cấm ai phô trương sự giàu sang cả.Có điều trong bối cảnh đất nước ta hiện nay khi mà nhiều người còn phải làm việc cật lực mà cuộc sống vẫn còn khó khăn thì những sự phô trương xa hoa quá đáng đó lại đáng bị phê phán bởi chúng có thể khiến những người nghèo nhìn thấy mà tủi thân.
.........Trở lại đám cưới cô cháu người bạn,trong cuộc hôn nhân có yếu tố nước ngoài này tôi thấy khâm phục những người đi theo chàng rể Tây sang Việt Nam.Họ chẳng hề quản ngại xa xôi diệu vợi vì đi nửa vòng trái đất hơn cả chục nghìn cây số mới đến được quê hương của cô dâu.Con số mấy chục ông Tây bà Đầm mặc y phục truyền thống Việt trong đám cưới nói lên nhiều điều.Trước hết,nó thể hiện thiện chí của gia đình chú rể : họ muốn con trai mình hoàn tất tốt đẹp cuộc tình với nửa kia của mình sống ở nửa bên kia trái đất.Thứ hai,nó chứng tỏ tình cảm trân trọng của người nước ngoài đối với đất nước và con người mà mình sẽ kết nối thông gia.Là người nước ngoài nhưng họ theo đúng nghi lễ truyền thống của người Việt.Mọi loại lễ vật thường sử dụng trong các đám cưới dân gian đều có đủ.Lễ cưới diễn ra theo tập tục của Việt Nam.Đặc biệt ông bà sui gia Tây cũng thắp hương khấn vái trước bàn thờ tổ tiên gia đình cô dâu.Chỉ có nụ hôn của đôi trẻ sau khi trao nhẫn cưới cho nhau là rất tân mà thôi.
.........Tôi nhớ lại mới gần đây thôi,ngày 9/2 lễ cưới đình đám theo truyền thống nông thôn Trung Quốc của cô gái Mỹ vừa diễn ra tại Đông An,Hà Nam với chàng nhạc sỹ Trung Quốc đã được báo giấy và báo mạng khắp thế giới lên tiếng ca ngợi xem như một biểu tượng của sự hòa hợp văn hóa giữa Mỹ và Trung Quốc.
.... ...Còn ở đám cưới chúng ta đang đề cập cũng mang đậm phong cách truyền thống nhưng diễn ra ở Việt Nam đã không gây ra sự ồn ào nào trong dư luận là vì sao ? Thiết nghĩ đám cưới của cô dâu Mỹ được nhiều người quan tâm bởi có yếu tố chính trị tác động.Không cần giải thích dài dòng vì tất cả chúng ta ai cũng rõ mối quan hệ giữa hai cường quốc hàng đầu thế giới về kinh tế hiện nay đang có nhiều vướng mắc dễ đi đến sự căng thẳng,lạnh nhạt và người ta chỉ chờ cơ hội như đám cưới này để sưởi ấm nó.

..........Theo trào lưu văn hóa mới,hôn nhân với người nước ngoài là một xu thế tất yếu trong bối cảnh toàn cầu hoá hiện nay.Nếu không bận tâm với những cuộc hôn nhân “chạy trốn đói nghèo” của một số cô gái vùng đồng bằng sông Cửu Long rộ lên trong vài năm qua thì tác giả vẫn bảo lưu ý kiến của mình như tựa đề video PPS mà các bạn sẽ xem ở phần tiếp theo bài viết này.

Một đám cưới đẹp

Ghi chú:
Nên click ô vuông nhỏ dưới khung video để mở rộng màn hình

10 thg 2, 2011

Tân xuân du ký : GẶP LẠI BẠN XƯA TRƯỜNG PHAN BỘI CHÂU PHAN THIẾT


Phần 1_ Tân xuân du ký

...............................Hằng năm quy tụ chốn trường xưa
...............................Phan Thiết luyến lưu tuổi học trò
...............................Hội ngộ đầu xuân bao kỷ niệm…

.......................... .…Cố về gặp lại thỏa lòng mong

.........................................................Từ Nguyên Đạo


.........Hàng năm cứ vào chiều mồng 4 Tết tại Phan Thiết lại diễn ra buổi họp mặt đầu năm của nhóm cựu học sinh trung học Phan Bội Châu tại Nhà hàng Đồi Dương.Năm nay nhà tôi mới mồng 2 Tết các con đều vắng nhà hết đáng lý ra không tham dự được nhưng lời anh Hoàng Công Bình trong thư mời “Những lần gặp mặt còn lại của chúng mình không nhiều…”cứ xoáy vào tâm can khiến tôi không đành tâm vắng mặt cho được.

.........Nhờ một đứa cháu đến trông nhà,tôi quyết định đi Phan Thiết với bà xã để tiện thể thăm ông bà sui gia.Chúng tôi lên đường vào sáng mồng 4 Tết bằng xe lửa.Vé xe lửa do đứa con dâu gọi ĐT đến phòng vé ở ga Hoà Hưng.Tính cũng về luôn bằng xe lửa vào mồng 5 Tết để còn trông cháu nội cho bố mẹ nó đi làm vào ngày mồng 6 nhưng do mua vé trễ nên chỉ có vé tàu đi Phan Thiết.

..........Xe lửa khởi hành lúc 6 giờ 50 ,có ngừng tại 2 ga Biên Hòa và ga Mương Mán mỗi nơi 3 phút ,vẫn còn việc không sử dụng được toilette khi xe lửa ngừng. Tuy nhiên xe lửa Sài Gòn-Phan Thiết là tàu du lịch được trang bị máy điều hòa, trần làm bằng composite rất thông thoáng nên giảm đáng kể độ xóc lắc và tiềng ồn so với tàu chợ kể cả xe lửa du lịch Hà Nội-Sa Pa .Điều đáng tiếc là Ga Phan Thiết có bộ mặt quá ư nghèo nàn lạc hậu không tương xứng với một thành phố du lịch nổi tiếng với nhiều resort cao cấp xây dựng ở Mũi Né từng được ca tụng là ′Thủ đô resort′ của Việt Nam .

...........Taxi Phan Thiết cũng là điều khiến du khách không hài lòng vì đón xe rất lâu ,gọi về tổng đài thì không ai bắt máy.Chú tài xế nói với tôi :”Phan Thiết chỉ có 2 thương hiệu taxi là Mai Linh và Bình Thuận,số lượng xe ít nên không đủ cung ứng trong những ngày Tết chứ chẳng phải do tài xế taxi khinh thường khách Việt Nam chỉ đón du khách nước ngoài.

.........Trên đường đi đến xã Hàm Chính ( địa bàn nhà ông bà sui gia),tôi có dịp ngắm những cánh đồng lúa xanh rì trải dài tận chân trời.Có khi chen vào giữa chúng là những vườn thanh long trĩu trái bắt mắt .

........Xuống xe lửa đón được taxi đến Hàm Chính thì đã hơn 12 giờ.Chúng tôi được ông bà sui gia tiếp đãi rất chu đáo.Tôi có cảm tưởng như mình được ăn Tết thêm một lần nữa. Có biết bao nhiêu chuyện để nói ra nên bữa cơm kéo dài đến hơn 14 giờ . Chúng tôi chỉ nghỉ trưa được ít phút rồi phải dậy ngay để sửa soạn lên xe máy do 2 đứa con chở :tôi ra trường Phan Bội Châu họp mặt bạn bè còn vợ tôi cùng các con sau đó ghé chợ Phan Thiết thăm thú .

.........Do đến trường trễ ít phút nên các bạn tôi đã thăm xong Phòng truyền thống , đã tặng quà cho nhà trường và đang chụp hình lưu niệm ngoài sân trước tượng đài cụ Phan Bội Châu.Hụt chụp tấm với hình đông đủ mọi người nhưng nhờ “phó nhòm” Lê Thiệu Hùng thông cảm nên tôi cũng có được vài tấm hình chụp với một số bạn bè thân thiết.

..........Tranh thủ lúc mọi người đang trò chuyện,tôi chậm rãi đếm bước quanh sân trường.Bao kỷ niệm ngày xưa chôn sâu ký ức bỗng ùa về ...Cảnh cũ còn đây nhưng thầy cô và nhiều bạn bè nay đã vắng bóng.Đứng trước pho tượng bán thân của cụ Phan Bội Châu, lòng tôi bồi hồi xúc động bởi chính tại ngôi trường mang tên nhà cách mạng lão thành này tôi đã được đào tạo,lớn lên và trưởng thành.

..........Nhìn sang dãy lầu phía trái ( dãy A ),xây từ niên học 1955-1956,nơi tôi từng ngồi học với bạn bè không có gì đổi khác mấy trừ mái ngói đỏ dãi dầu năm tháng nay đã đen đúa nhuốm màu rêu phong.Dãy lầu giăng ngang ,mặt tiền hướng ra cổng, hoàn toàn mới với thế hệ học sinh cũ như tôi.Nhưng với Hoàng Công Bình, Huỳnh Ngọc Phẩm,Võ HữuTuyết,Mai Trung Trực.... thì lại khác bởi các bạn đó khi lớn lên theo ngành sư phạm đã về dạy tại chính ngôi trường ngày xưa của mình. Dãy lầu mé trái xa lạ với tôi bởi chưa hề có khi tôi đang theo học. Căn phòng thí nghiệm dành cho chúng tôi thí nghiệm các bộ môn khoa học vẫn còn đó nhưng đã xuống cấp.Tôi nhớ mãi kỷ niệm một lần trong giờ hoá đang thí nghiệm nhưng do lơ đễnh lỡ để phosphore rơi xuống chân cháy xém chiếc dép da.

.........Đi lần ra phía trước ,tôi nhận ra các bộ phậnvăn phòng của trường đã chuyển từ dãy A sang đây.Liền kế là ngôi nhà khi xưa thầy hiệu trưởng Lê Tá từng ở đây nhiều năm.Ngôi nhà gợi tôi nhớ 2 bạn Lê Đình Nam, Lê Văn Nhãn (con và cháu thầy Lê Tá ) cùng học chung khóa 5 ở trường này với tôi .

...........Thăm trường xong,chúng tôi kéo nhau đến đường Thủ Khoa Huân để thắp nhang cho chị Diệp,một người bạn cùng khóa đã sớm về cõi vĩnh hằng.Cầm nén nhang ai cũng bùi ngùi thương nhớ nhưng số phận con người là vậy,” Nay tôi ,mai anh chị em”...

..........Còn rộng thời gian,chúng tôi rủ nhau đến nhà bạn Lê Thiệu Hùng chơi.Ngôi nhà của anh toạ lạc tại số 132 Thủ Khoa Huân.Đây cũng là địa chỉ phòng khám Tai-Mũi Họng và khám Thai của hai vợ chồng ở Phan Thiết.Phòng khám của Hùng ở tầng trệt còn phòng khám của bà xã Hùng ở trên lầu 1 có lối đi riêng từ mặt tiền.So với nơi cũ ở quận 10 hồi bạn còn làm việc ở tp HCM thì ngôi nhà này khang trang,tiện nghi hơn nhiều.Chỉ riêng cái thư viện thôi cũng đủ chứng minh điều này. Chúng tôi tấm tắc khen những quyển sách xưa do chính tay Hùng tự đóng lấy rất mỹ thuật.

..........Đúng 17 giờ ,chúng tôi lên xe máy trực chỉ nhà hàng Đồi Dương.Đây là một nhà hàng-khách sạn 3 sao có mặt tiền hướng ra bãi biển.Nhìn từ khách sạn,tôi thấy trước mắt mình cảnh đẹp như một bức tranh sơn thủy,hữu tình tuyệt vời với những hàng dương xanh ngát êm ả, bãi cát trắng phau chạy dọc ven bờ ,xa xa màu nước biển trong xanh, hiền hoà…

..........Trước tiền sảnh khách sạn, bạn bè đang túm năm tụm ba hàn huyên vui vẻ bởi sau một năm xa cách bây giờ họ mới có dịp gặp lại nhau.Người tôi nhận ra đầu tiên là Từ Ngọc Lâu em rể của mình, quê ở Hàm Tân cũng lên Phan Thiết tham dự.Nhìn chiếc áo ấm Lâu đang mặc, tôi thấy quen quen. Hỏi ra mới biết Lâu mặc chiếc áo len do vợ đan .Tôi nhớ lại kiểu áo len này thuở bé mẹ thường đan cho anh em chúng tôi mặc những khi trời lạnh.Em gái tôi bây giờ lại theo mẫu cũ đan cho chồng.

.........Người bạn thứ hai gặp lại sau 55 năm là Mai Trung Trực,một trong những “cây toán” của khối B thời học chung với nhau trước 1975.Những năm 1980 tôi gặp Mai Thị Minh ,học ban A là chị của Trực,vào Sài Gòn ở cùng hẻm với tôi ở khu Bàn Cờ.Sau đó lâu không còn gặp lại ,nghe bạn bè nói chị Minh đã ra nước ngoài định cư nhưng cậu em vẫn ở Phan Thiết mãi đến hôm nay tôi mới gặp được.

..........Đứng trên thềm khách sạn đang mỉm cười nhìn tôi là Hoàng Công Bình, nguyên hiệu trưởng trung học Phan Bội Châu.Chững chạc,quắc thước,năng nổ nên anh xứng đáng là huynh trưởng của chúng tôi .Người bạn mãi tôi mới nhận ra là Dương Vĩnh Quý bởi khi xưa anh nhỏ con và nhút nhát.Còn bây giờ cao to đĩnh đạc ra dáng một Việt kiều.Hỏi thăm thì quả anh đang sống ở Montreal Canada. Anh ra nước ngoài du học từ trước 1975.Thoạt đầu nghe Quý nói mình ra nước ngoài bằng đường du học tôi không tin hỏi đùa “Bạn đi du học bằng thuyền phải không ?”Quý phải mất công giảng giải cho tôi thấy được rằng khi ấy mình đang học dự bị y khoa Sài Gòn 1963-1964 thì may mắn được học bổng du học Canada và sống ở đó cho tới nay.

........Đang nói chuyện với Quý thì tôi nghe ai kêu tên mình .Ngoảnh lại thì ra là Tôn Thất Lân ,người bạn học gốc Chàm duy nhất của lớp tôi thuở trước.Thời gian Lân còn làm việc ở Viện Ung bướu tp HCM ( tên cũ là Viện ung thư ở gần bệnh viện Gia Định) tôi có ghé thăm đôi lần.Tính nết Lân hiền lành,ít nói hay cười nên ai cũng mến.

..........Trong số những bạn ngồi trên chiếc ghế đá ở trước tiền sảnh vừa chụp được, người tôi nhớ nhất Ngô văn Giác.Thời còn học chung chưa phân ban,Giác cùng với Tân, Khoa hay nghịch ngợm chọc phá tôi. Nhưng giờ đây bạn lại là người dạy con cái thành công nhất.Ngô Thanh Bình ,con trai anh,đang giảng dạy tại Đại học y khoa Phạm Ngọc Thạch tp HCM với học vị tiến sĩ y khoa.

.........Bước vào phòng họp, nhìn bao quát tôi thấy số người dự năm nay ít hơn.Số bạn nữ chỉ bằng phân nửa năm trước.Các bạn nam cũng thiếu vắng một số như Nguyễn Sĩ Đức,Từ Ngọc Nam và vài người khác mà tôi không nhớ rõ tên. Bất giác tôi chạnh lòng nhớ đến 2 câu thơ của bạn Phạm Gia Cẩn:
................... .... ...Mỗi năm Tết có một lần,

................................Gặp nhau bạn cũ lần lần thưa đi

..........Khai mạc chương trình bao giờ cũng là Hoàng Công Bình.Anh khơi mào bằng một câu hỏi thú vị để bạn bè cùng suy nghĩ :”Tại sao một năm qua rất mau còn ngày mồng 4 Tết chúng ta họp mặt thì mọi người lại cảm thấy quá lâu ?" Trong khi chờ bạn bè tham gia ý kiến ,Bình mở rộng vấn đề sang 2 phạm trù khác mà theo anh nói hồi còn đi học thường được học sinh quan tâm là Thuyết hiện sinh của Jean Paul Sartre và thuyết tương đối của Albert Einstein.Chúng tôi tưởng Bình đi lạc vấn đề nhưng không phải thế.Anh kể lại một câu chuyện hồi trước nghe thầy kể (không nhớ rõ thầy Vĩnh Giên hay thầy Bào).Câu chuyện nói về đôi vợ chồng nọ ở bên Tây do cuộc sống khó khăn,người vợ không muốn cha mẹ chồng ở chung nữa.Người chồng không nói gì cứ lẳng lặng mang lần lượt khuân nhiều thứ đồ đạc,đem võng, rồi cả con dê vào nhà.Khi bà vợ hết chịu đựng nổi thì ông mới lần lượt mang chúng đi trả lại trật tự cho gian nhà.Bà vợ cảm thấy thỏai mái sau khi được nghe ông chồng giải thích:kích thước gian nhà là cái tuyệt đối,sự cảm nhận không gian chật hay rộng là tương đối .Chịu đựng được hay không do con người.Từ chuyện kể,Bình trở lại câu hỏi của mình nêu ra hồi nãy: “Một năm qua mau bởi chúng ta thờ ơ vô tình ,ngày mồng 4 Tết đến chậm là do chúng ta chờ đợi ,nôn nóng muốn được gặp lại bạn bè.Chúng ta cảm thấy lâu là do tình cảm bạn bè dành cho nhau sâu đậm.Bây giờ để thể hiện tình bạn sâu sắc đó, xin mời tất cả mọi người cùng nâng ly chúc mừng sức khỏe cho nhau !”

.........Bạn bè lâu ngày mới gặp lại ,ai cũng niềm nở hỏi han,cười nói rộn ràng.Bên cạnh niềm vui ,trên nét mặt họ vẫn không tránh khỏi những nét mệt mỏi suy tư của tuổi già .Nhìn các bạn nữ trò chuyện êm ắng hơn ,tôi bâng khuâng hồi tưởng lại những tà áo dài trắng thướt tha trong sân trường thuở còn đi học .Hình ảnh ngày xưa đó đẹp và lãng mạn biết bao ! Cái tuổi mộng mơ đã qua đi mất rồi :

............... ..........“Ngày nào đang tuổi mộng mơ,

............. ............Bây giờ ai cũng bạc phơ mái đầu.”

.......Một người nào chạy đến vỗ vai tôi.Quay lại ,tôi nhận ra ngay:"”Ô ! Huỳnh Đỗ Lâm đây mà !”Anh cười bắt tay tôi :”Ai cũng nói sao tao ốm thế nhưng mày còn ốm hơn ! “Tôi hỏi anh có bệnh gì không ? Anh bảo :"Bệnh già ai mà không có,hãy quên nó đi." Lê Ngọc Vinh ôm chiếc máy quay phim đến bên tôi và Phạm Gia Cẩn để ghi hình.Tôi thấy Cẩn xoa cái bụng bia lồ lộ của Vinh và hỏi :”Nè Vinh ,sao bụng ông bự quá vậy ? Coi chừng nghe,lớn tuổi mà ôm cái “ thùng nước lèo”thì không tốt đâu ! “Vinh cười :"Mình cũng hơi ngại vì gan bị nhiễm mỡ nhẹ nhưng bác sĩ bảo ngày uống cỡ 2 lon bia không có sao.”

........Trong khi bạn bè nhiều người ngày một luống tuổi ,sức khoẻ suy yếu đi thì dường như những hệ lụy của tuổi già không hề ảnh hưởng đến vợ chồng Lê Thiệu Hùng. Các bạn vẫn trẻ trung,sống khắng khít hạnh phúc bên nhau.Quả là đôi vợ chồng lý tưởng trong số bạn bè của tôi hiện nay.
.........Thấy không ai đáp ứng tiết mục kể chuyện “Ngày xưa thời đi học “ ,tôi nhác thấy Võ Hữu Tuyết đang thao thao với các bạn trong bàn,tôi đến bên anh Bình mách nước :”Anh mời bạn ấy đứng lên kể chuyện cho mọi người cùng nghe đi !” Tiếc là Tuyết chỉ lắc đầu cười trừ ngồi nguyên tại chỗ.
.........Không khí buổi họp mặt lên cao trào lúc các bạn nam la to khi cụng ly.Tôi thấy bàn mấy bạn nữ cũng vui không kém.Họ bảo nhau cùng giơ cao những chiếc ly rồi la : “Một ,hai,ba...Dô !..”

..........Cuộc vui nào rồi cũng phải tàn lụi. Anh Bình thay mặt ban tổ chức đúc kết tình hình hoạt động năm qua của nhóm .Anh đề xuất sang năm sẽ không họp mặt vào ngày mồng 4 Tết mà họp mặt vào dịp kỷ niệm 60 năm ngày thành lập trường Phan Bội Châu Phan Thiết vào khoảng đầu tháng 9 để giảm bớt vất vả cho những anh em ở xa nhưng nhiều người chưa nhất trí vì phá mất cái lệ họp mặt truyền thống vào ngày mồng 4 Tết .

........Cũng giống như năm rồi ,trước lúc chia tay tất cả bạn bè cùng chụp chung một tấm hình kỷ niệm ghi dấu lần họp mặt năm nay.May mắn các con đến đón tôi vừa kịp nên vợ tôi một lần nữa lại được mời ra chụp hình chung với mọi người.

.. .....Sáng mồng 5 Tết ,vợ chồng tôi trở về thành phố HCM bằng xe hơi.Các con còn ở lại Phan Thiết với gia đình ông bà sui gia đến mồng 8 Tết mới về .Chiếc xe Mai Linh 16 chỗ chở chúng tôi hôm đó chạy rất nhanh và êm.Lên xe lúc 10 giờ, chưa đến 3 giờ chiều chúng tôi đã về đến nhà.Chuyến đi chơi đầu năm Tân Mão đã kết thúc tốt đẹp ,suông sẻ.

Phần 2 _Mời xem Video Slideshow PPS

Hop mat ban xua truong Phan Boi Chau PT




HOA HỌC TRÒ-Trời đất dành riêng tuổi học trò.Một loài hoa đỏ rất nên thơ...

HOA HỌC TRÒ-Trời đất dành riêng tuổi học trò.Một loài hoa đỏ rất nên thơ...
Mỗi năm hoa nở mùa thi đến.Chạnh nhớ trường xưa nhớ bạn bè .Nguyenuthang ..