16 thg 8, 2010

“Cần có nhiều người như chị Xuyến”

Bài viết theo chủ đề "Tuổi Trẻ và Tôi "" nhân báo Tuổi Trẻ tròn 35 tuổi Thêm Ảnh

. .....Từ ngày về hưu ,ông Nguyễn dùng thời gian nhàn rỗi viết lách xem đó như thể cách tiêu khiển tuổi già .Thỉnh thoảng có được một hai bài viết được đăng báo ông vui vui vì nghĩ ngòi bút của mình cũng chưa tà.Trong những báo phát hành ở Sài Gòn ,ông Nguyễn ưng bụng tờ Tuổi Trẻ nhất bởi tờ báo quan tâm nhiều đến các lĩnh vực dân sinh ,có nội dung thông tin đa dạng, trung thực và phong cách chuyên nghiệp.”Bạn đọc viết” là trang mục trên báo ông tham gia thường xuyên. Những năm đầu ,hàng tháng ông có bài viết được đăng .Các năm gần đây,do bân bịu việc sửa nhà cửa ,chuyện con cái lập gia đình ,phần cũng do con số độc giả gửi bài cho mục ”Bạn đọc viết”ngày càng đông đảo ,bài của ông chỉ còn xuất hiện lai rai.Nhưng những bài “Góp ý xây dựng Tuổi Trẻ “ mà ông gửi đều đặn mỗi năm nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập báo đã được ban biên tập ghi nhận và trân trọng gửi lời cám ơn ,đôi khi còn tặng quà gửi đến tận nhà.Mỗi năm Tết đến ,ông cảm động khi cầm tấm thiệp xuân do Tổng biên tập thay mặt toà soạn chúc mừng năm mới.
..........Năm nay nhân dịp báo Tuổi Trẻ kỷ niệm tờ báo tròn 35 tuổi ,ông viết vài kỷ niệm về người phát nhuận bút
.
........................................ .................. ......***
........ ...Nhân viên ở toà soạn Tuổi Trẻ mà ông Nguyễn có dịp tiếp xúc nhiều nhất là chị Xuyến (phụ trách trả nhuận bút) .Tuy đọc báo Tuổi Trẻ rất sớm nhưng tham gia viết mới được dăm năm nên ông không rõ chị làm ở đây tự bao giờ .Chỉ đến khi có bài Bạn đọc viết đầu tiên "Sao chẳng là lúc cách mạng ngành đường sắt ?",ông Nguyễn mới có dịp tiếp xúc và làm quen với chị Xuyến . Ngay từ lần đầu đó,chị đã để lại ấn tượng khó quên trong tâm trí ông .
...........Hôm ấy đang bận nghe điện thoại ,thấy ông Nguyễn đến chị không rời máy nhưng giơ tay chỉ ghế ra dấu mời ngồi chờ.Khi xong ,với giọng ôn tồn hiền hòa của người phụ nữ miền Nam, chị hỏi ông :”Xin vui lòng cho biết chú nhận nhuận bút loại báo nào cùng tựa đề và ngày đăng để cháu kiếm ? Nghe chị Xuyến hỏi ,ông Nguyễn ngạc nhiên vì tuổi chị đã trạc ngũ tuần mà xưng cháu với mình .Nhưng sang lần thứ hai ,ba ...cũng thế .Riết rồi nghe quen đi , ông Nguyễn bụng bảo dạ rằng có lẽ cái tướng tá “mô phạm” của mình lộ liễu quá nên mới ra cớ sự.Một lần gặp người bạn cũng đi lãnh nhuận bút ,ông hỏi thăm thì anh cho hay :” Bà Xuyến phát nhuận bút báo Tuổi Trẻ này tử tế , ăn nói đàng hoàng lắm ,không khó khăn ,nguyên tắc như các nhân viên cùng vai trò ở một vài báo khác .Ai gặp bà một lần cũng có cảm nghĩ như anh, nhưng xưng hô chú – cháu thì còn tùy .”Ông Nguyễn cũng nghiệm thấy ngoài phong cách ăn nói niềm nở ,lịch sự , chị Xuyến còn là người dễ chịu ,biết khéo léo đáp ứng để làm vui lòng khách đến ,vừa lòng khách đi .Ông nhận ra điều này qua việc mình đi lãnh nhuận bút báo ngày nhưng lại muốn nhận báo biếu bằng Tuổi Trẻ cuối tuần. Lần nào cũng thế , vừa nghe ông Nguyễn đề xuất chị Xuyến gật đầu nhỏ nhẹ : "Dạ được !" và bước đến kệ báo lấy ngay ra tờ TTCT số mới nhất có đóng sẵn mấy chữ "Báo Tuổi Trẻ kính biếu"mầu đỏ để lên mặt quầy.
.........Con người tốt bụng đó bên cạnh vai trò người phát nhuận bút còn kiêm nhiệm thêm công việc tiếp bạn đọc bởi đôi lần ông Nguyễn đến toà soạn chứng kiến chị Xuyến ngồi giảng giải với vài người đem hồ sơ thắc mắc khiếu nại đến trình bầy . Ai phải trả lại hồ sơ ,giọng chị nhẹ nhàng vỗ về như muốn an ủi nỗi buồn của những người đã tin cậy uy tín báo Tuổi Trẻ tìm đến nhờ vả nhưng lại ngoài phạm vi và khả năng giúp đỡ của toà soạn .
..........Một lần chính bản thân ông Nguyễn cũng thừa hưởng sự tốt bụng và mối quan hệ tốt của chị Xuyến .Ông còn nhớ hôm đó là ngày thứ sáu 16.1.2009 ,nhân đi lãnh nhuận bút Bạn đọc viết ,ông hỏi chị :” Nghe nói hôm nay ở đây phát vé xem chương trình văn nghệ lễ trao giải "Cù nèo vàng 2008 " do báo Tuổi Trẻ Cười tổ chức vào tối 20-1 nhưng sao tôi không thấy chỗ nào phát cả ?”Chị trả lời :”Thưa chú ,đúng ra đã phát ngay từ sáng sớm nay rồi nhưng đông quá và có nhiều “phe “ vé lẫn vào tranh giành xô đẩy mất trật tự nên mấy ảnh tạm ngưng phát .Chú ra chỗ cổng hỏi mấy anh bảo vệ may chừng họ thông cảm sẽ phát cho chú .”Ông Nguyễn đi ra chỗ cổng nói muốn xin vé xem văn nghệ phát giải "Cù nèo vàng" thì một anh bảo vệ trẻ tuổi lắc đầu : “ Hôm nay ngưng phát rồi chú ơi ! Sáng sớm mai sẽ phát lại.”Chẳng lẽ về không, một suy nghĩ loé lên trong đầu .Ông Nguyễn đáp:"Hôm nay chú đi lãnh nhuận bút .Hồi nãy cũng mới được chị Xuyến cho biết việc này nhưng chị chỉ ra đây nói mình là cộng tác viên của Tuổi Trẻ thế nào cũng được tặng vé .”Vừa nói xong ,một nhân viên bảo vệ đứng tuổi từ trong trạm bước ra tay nhìn ông Nguyễn rồi nói :”Thôi , trường hợp chú đây thông cảm được.”Niềm vui của ông nhân đôi vì được trao một cặp vé mời .Ông đã tính nếu chỉ nhận được một vé thì phải năn nỉ xin thêm để bà xã đi cùng .
.........Một lần khác đi lãnh nhuận bút,ông Nguyễn không thấy chị Xuyến có mặt ở quầy.Một cô gái ngồi ở quầy kế cận cho ông hay :"Chị nghỉ ốm ,có thể tuần tới mới đi làm trở lại ".Trên đường về nhà ,lòng ông váng vất buồn thương y thể có người thân đang ốm đau vậy.Ông Nguyễn thầm tiếc không hỏi cô gái số điện thoại của chị Xuyến để gọi hỏi thăm .Đợi 2 tuần ,ông mới trở lại toà soạn để chắc chắn được gặp chị .Quả đúng như ông Nguyễn tính ,hôm đó chị Xuyến đang có mặt ở toà soạn .Nghe những lời hỏi thăm của ông Nguyễn ,chị cảm động và cám ơn sự quan tâm bất ngờ này.Chị (vẫn xưng hô chú-cháu) cho biết mình mới ra viện tuần trước.Chị hỏi han ông Nguyễn về tuổi tác, ngành nghề .Nghe ông nói đã về hưu ,nét mặt chị thoáng buồn :”Cháu cũng lớn tuổi ,sắp về hưu như chú thôi .”
...... ..Năm vừa qua ,ông Nguyễn thưa đến toà soạn vì số bài đăng giảm nhiều .Vừa nhác thấy ông , chị Xuyến nói :”Độ này hình như chú ít viết bài ?”Ông hơi ngượng ,cười giả lả :”Người già thời ngòi bút cùn theo .”
..........Cách đây vài tuần đến toà soạn lãnh tiền bài viết đăng trênTTCT,ông Nguyễn được người phát nhuận bút mới cho biết chị Xuyến đã nghỉ hưu.Nghe xong,tâm trạng ông Nguyễn hụt hẫng như vừa hay tin một người bạn rất gần gũi với mình đã đi xa.Lòng nhen một một nỗi buồn mênh mang khó tả,ông lê những bước chân nặng nề ra khỏi toà soạn quên cả việc lấy báo biếu .Trên đường về ,nhìn đâu ông Nguyễn cũng thấy nhạt nhòa,lạnh tanh .Phải chăng lòng người không vui nên cảnh cũng đeo sầu? Mãi lúc về gần tới nhà ,lòng ông mới nguôi ngoai được phần nào khi nhớ đến hai câu thơ trong bài "Chữ nhàn" của Nguyễn Công Trứ : .

............................................... ...Ngã kim nhật tại tọa chi địa
....................................................Cổ chi nhơn tằng tiên ngõa tọa chi

.... ...Ông Nguyễn tự nhủ tại sao mình phải buồn khi mà mọi việc trên đời chả có gì mới cả .Chị Xuyến không còn ngồi ở quầy phát nhuận bút là chuyện tất yếu ,một quy luật tự nhiên .Mấy chục năm làm việc hết mình ,giờ đã đến lúc con người tận tụy đó được nghỉ ngơi .Báo Tuổi Trẻ đang cần rất nhiều người tiếp bước làm tốt như chị Xuyến đã làm .Những ”chị Xuyến” tương lai không chỉ góp phần đưa báo Tuổi Trẻ ngày càng đi lên vững mạnh ,đáp ứng nhiều hơn những mong muốn của bạn đọc mà còn là những viên gạch không thể thiếu trong sự nghiệp xây dựng một nền báo chí Việt Nam lành mạnh , hiện đại khả dĩ đồng hành cùng đất nước trên con đường tiến tới một xã hội dân chủ, văn minh tiến bộ .

HOA HỌC TRÒ-Trời đất dành riêng tuổi học trò.Một loài hoa đỏ rất nên thơ...

HOA HỌC TRÒ-Trời đất dành riêng tuổi học trò.Một loài hoa đỏ rất nên thơ...
Mỗi năm hoa nở mùa thi đến.Chạnh nhớ trường xưa nhớ bạn bè .Nguyenuthang ..