6 thg 7, 2020

CÂU THẦN CHÚ KỲ DIỆU -Truyện ngắn phóng tác


        Thằng Tý hơn 10 tuổi rồi mà chưa học xong lớp ba.Bố mẹ khuyên răn con mãi không thấy con mình tiến bộ nên cũng mặc kệ. Thằng Tý ngày càng lười thêm. Bị giáo viên chủ nhiệm mắng vốn hoài,bố mẹ Tý trừng phạt con bằng cách cúp tiền quà sáng. Thằng Tý sáng nào cũng bụng đói đi học .Giờ chơi nó hay tủi thân ngồi khóc.Đám bạn xúm lấy Tý vặn hỏi .Khi biết sự việc ,một đứa bảo
_Này, bây giờ tao chỉ cần nói một câu là bố mẹ cứ phải rút ví đưa tiền cho mình ngay lập tức nhé ! Nhưng với điều kiện mỗi lần thành công phải cưa đôi với tao.
Thằng Tý van nài mãi và hứa thì thằng bé mới dám thì thầm vào tai bạn mình “câu thần chú” : “Phải lựa lúc chỉ có mình bố hoặc mẹ thôi , rồi nói vào tai họ là “Con biết rồi!”. Tức thì bố mẹ mày sẽ phát hoảng lên. Rồi nếu là bố thì bọn mày doạ sẽ nói với mẹ; còn nếu là mẹ thì bọn mày doạ sẽ nói với bố. Làm được như thế rồi thì mày muốn vòi biết bao nhiêu tiền cũng được, hiểu chưa!”
Thằng Tý hí hửng đem cái bí mật thần diệu đó về nhà . Vừa bước vào nhà thấy mẹ đang lúi húi làm bếp, Tý vội nói :
_Con biết rồi nhé!.
Suýt nữa mẹ nó đánh rơi con dao xuống chân. Bà ta hoảng hồn hỏi :
_Con nói sao… biết cái gì cơ?
_Nếu mẹ không cho con tiền quà sáng là con đi tìm bố nói ra hết đấy !
    Nó vui như mở cờ trong bụng khi thấy mẹ đứng chưng hửng chút xíu rồi vội vã đi vào trong phòng ngủ của mình.Chập sau bà trở ra với mấy tờ bạc mới tinh:
_Con cấm được nói với ai đấy nhé! Nhớ đấy !
      Bà vừa nói vừa gấp tiền lại nhét vào túi quần con. Đấy là lần đầu tiên Thằng Tý cầm nhiều tiền trong tay.Nó đang định cầm tiền chạy ra cửa hàng quà thì bắt gặp ông bố vừa đi làm về , mới lãnh lương nên vẻ mặt ông rất hồ hởi. Lập tức Tý hét lên với bố:
_ Con biết hết rồi nhé !
Ông bố vội vàng lấy tay bịt miệng con:
_ Bé bé mồm thôi chứ, kẻo mẹ biết hết bây giờ!
Thằng Tý toan ra điều kiện nhưng chưa kịp nói thì bố đã mau chóng rút ví ra lấy dăm tờ đưa cho và nói:
_Con cầm tiền này muốn tiêu gì thì tiêu, chỉ cần không nói với mẹ bí mật của bố, nhớ nha !
    Có tiền nhiều đến không ngờ , thằng Tý ra khỏi nhà ngay.Vui mừng quá ,nó tung tăng vừa đi vừa nhảy trên vỉa hè.
     Ngày hôm sau ,bố Tý đến sở làm lòng chưa hết âu lo .Mải suy nghĩ,ông va vào một người vừa mới bước ra khỏi cổng công ty .Ông hoảng hồn vì đó chính là giám đốc của mình .
   Run bắn người ,ông cúi khom mình lắp bắp xin lỗi…nhưng chưa hết lời đã nghe giám đốc quát :
_Đi làm đã trễ còn vô ý vô tứ ! Hôm nay anh sẽ nhận được giấy nghỉ việc .
   Bố Tý vội vã quỳ xuống vòng tay, nghẹn ngào khẩn khoản:
_Muôn vàn xin lỗi ông giám đốc! Xin ông bỏ qua cho.Tôi hứa sẽ không bao giờ phạm lần thứ hai đâu !
       Nhưng ông giám đốc vẫn lạnh lùng bước đi.Trong lúc tuyệt vọng , bố Tý chợt nghĩ đến vợ con và nguyên nhân khiến mình lâm vào cảnh bĩ cực.Ông buột miệng thốt lên, lớn giọng như chưa bao giờ từng nói :
_ Tôi biết hết rồi nhé !
Kỳ diệu thay, ông giám đốc dừng bước quay lại hỏi :
_Sao…anh vừa nói gì ?
   Thấy hiệu lực của câu nói, bố Tý cố nén niềm hy vọng mong manh, hét to:
_ Tôi biết hết rồi nhé !
Ông giám đốc xững người suy nghĩ, rồi ông mời bố Tý vô phòng mình nói chuyện.
_ Bây giờ anh nói cho tôi biết đi,anh biết hết những gì ?
    Bố Tý quýnh người ,bởi ông chỉ lặp lại câu nói của thằng con chứ thật ra có biết gì đâu .Bây giờ có nói ra thật tình chỉ làm cho ông chủ tống cổ mình khỏi công ty càng mau thôi .Nghĩ vậy bố Tý nói cứng :
_ Tôi biết hết rồi nhé ! Ông cứ chờ xem.Tôi sẽ nói cho tất cả mọi người đều nghe .
     Bố Tý ra về ,bỏ lại người giám đốc ngồi ôm đầu suy nghĩ.
Ngay chiều hôm đó,bố Tý nhận được phôn từ công ty bảo ông giám đốc cho trở lại làm việc,ông còn được lên chức và thăng một bậc lương.
    Từ khi được lên chức ,thăng lương, gia đình thằng Tý sống hạnh phúc hơn. Tý được bố mẹ thương yêu,túi nó lúc nào tiền cũng rủng rỉnh.Bạn bè Tý trở nên thân thiết vì nó sẵn sàng bao chúng ăn chơi.Có điều thằng Tý vẫn chưa biết vì sao câu thần chú mang lại hiệu quả kỳ diệu cho gia đình nó .Dẫu rằng từ ngày đó , bố mẹ nó chưa bao giờ hỏi thằng Tý thật sự nó biết những gì ? Cả bố Tý cũng vậy, ông cũng không hề biết vì sao giám đốc công ty lại sợ câu nói “Tôi biết hết rồi nhé !” đến thế. Hình như ai cũng cố gắng bảo vệ bí mật của riêng mình bằng mọi giá.Cũng đúng thôi, bởi những bí mật riêng tư cá nhân gia đình… là quyền con đã được Tuyên ngôn nhân quyền Đại Hội đồng Liên hiệp quốc 1948 xác định . Có điều những bí mật đó phải không phạm pháp.Mà thằng Tý và bố nó thì lại không rành về luật pháp.

                                                                                                                Mru Thang

HOA HỌC TRÒ-Trời đất dành riêng tuổi học trò.Một loài hoa đỏ rất nên thơ...

HOA HỌC TRÒ-Trời đất dành riêng tuổi học trò.Một loài hoa đỏ rất nên thơ...
Mỗi năm hoa nở mùa thi đến.Chạnh nhớ trường xưa nhớ bạn bè .Nguyenuthang ..