28 thg 1, 2009

Sài Gòn vào xuân


...........Xuân về cây cối đâm chồi nảy lộc tuôn tràn sức sống .Tết đến trăm hoa đua nở rộn ràng hương sắc .Chỉ chờ đến thời gian này những người buôn bán hoa tươi,cây kiểng khắp mọi vùng đua nhau chở các mặt hàng của mình về chợ hoa tết .Chợ hoa tết cũng là nơi mọi người rủ nhau đi chơi để có dịp gặp gỡ trao đổi quan điểm về loại hoa mình ưng ý nhất
.........Giới trẻ, đặc biệt là lứa tuổi đang yêu đến đến đây không chỉ để thưởng thức vẻ đẹp xuân mà còn nắm bắt cơ hội mỗi năm chỉ có một lần đểmặc sức ngắm “hoa biết nói” khắp nơi tụ về mong tìm được “một nửa kia” của mình .Khi xưa,chợ hoa thường kéo dài từ ngày đưa ông Táo về trời cho đến cận giờ đón giao thừa .Ngày nay để giúp cho các công nhân vệ sinh kịp thời gian về nhà sửa soạn đón mừng năm mới ,các chợ hoa chỉ kéo dài đến 12 giờ trưa ngày 30 tết .
..........Tôi không biết chợ hoa tết miền Nam có tự bao giờ nhưng nhớ hồi bé mỗi năm vẫn thường theo cha đi chơi chợ hoa Sài Gòn tổ chức dọc theo đại lộ Nguyễn Huệ .Vài năm sau 1975 , chợ hoa tết truyền thống đường Nguyễn Huệ được phục hồi và trở thành chợ hoa xuân chính của người dân thành phố mang tên Bác.Khi chợ hoa thành phố được quy hoạch lại thì chợ hoa tết đường Nguyễn Huệ được chuyển qua công viên Tao Đàn (nay chỉ dành tổ chức Hội hoa xuân), công viên 23 tháng 9 ,công viên Lê Văn Tám, công viên Gia Định.Năm nay thành phố còn có thêm chợ hoa xuân khu đô thị Phú Mỹ Hưng (tổ chức tại công viên Wonderland ,đường Nguyễn Văn Linh, quận 7).Nghe nói chợ hoa mới này tổ chức như một hội hoa xuân nên thu hút được nhiều người lui tới trong đó có cả du khách nước ngoài .


......... Ngày 18.1, các chợ hoa tết thành phố bắt đầu khai mạc .Tôi nôn nao cũng muốn đi xem cho biết .Thế nhưng hôm đó nhằm ngày đưa ông Táo về trời ,mắc hẹn anh em trong gia đình lên chùa Vĩnh Nghiêm thăm cốt cha mẹ nên chưa đi được . Hôm sau ,tôi cùng vợ leo lên xe máy trực chỉ chợ hoa tết công viên 23 tháng 9 .Nơi đây quả là khu chợ hoa lý tưởng bởi tọa lạc ngay trung tâm thành phố ,lại chỉ cách đường hoa Nguyễn Huệ vài phút đi bộ. Đáng tiếc là tôi cũng như một số khách khác không kiếm ra chỗ gửi xe mặc nơi đây có nơi gửi xe đề bảng rõ ràng. Báo hại tôi phải dắt xe lòng vòng theo các con đường quanh khu vực để xem chợ hoa .Muốn vào ngắm các gian hàng bên trong thì vợ chồng chúng tôi phải chia phiên trông chừng xe.




..........Chợ hoa công viên 23 tháng 9 được phân làm hai khu vực : một cho mặt hàng hoa tươi ,một cho mai ,quất và các loại bông sai .Tại khu A,tôi nhìn ra nhiều loại hoa quen thuộc từ các năm trước như mãn đình hồng, cúc mâm xôi,cúc đại đóa, huệ, thược dược, sống đời, mào gà, hướng dương…Chen với chúng là các loại hoa đem từ Đà Lạt về như lưu ly, địa lan,hồng, tulip,lay-ơn, mimosa...Các loại hoa mới trưng ra năm nay thu hút khách xem là thu hải đường ,anh thảo,hồ điệp Đài Loan.Vài loại cây không hoa nhưng lá xanh mướt cũng được bầy xen kẽ như thiên tuế, phát tài Đài Loan, trầu bà, cau lùn , trúc quân tử, chuối Thái…



....Chiếm diện tích đáng kể ở khu B là những gian hàng mai, quất ,đào mang vào từ Hà Nội . Đa số những chậu mai còn ươm nụ .Nhìn chúng tôi nghĩ chắc không thể nở hoa kịp vào 3 ngày tết nếu thời tiết cứ tiếp tục se lạnh như tuần này. Những chậu quất đủ loại cao thấp ,xanh vàng,chín đỏ hình dáng khác nhau đang nườm nượp được các chủ vườn vận chuyển đến để ngổn ngang trên lề chờ phân đi trưng bày. Những cây quất ,mai tạo dáng lạ mắt thu hút du khách nước ngoài đến xem .Họ ngắm nhìn với ánh mắt thán phục tài khéo léo của các nghệ nhân Việt Nam nhưng chỉ chụp ảnh ,quay phim chứ không thấy ai hỏi mua cả .
.........
Rời chợ hoa 23 tháng 9 ,chúng tôi lên xe trực chỉ đường hoa Nguyễn Huệ . Khi đi ngang đường Lê Lợi , tôi choáng ngợp bởi những dây đèn trang trí gắn các bông hoa vàng lớn hình cánh mai giăng mắc suốt con đường . Vừa quẹo sang đường Nguyễn Huệ tôi đã thấy xuất hiện liên tiếp các chuỗi tiểu cảnh trang trí cho ngày tết cùng với những cành mai vàng rực rỡ thu hút khách tham quan chụp ảnh. Đường Nguyễn Huệ hôm nay đẹp khác thường ,trông lộng lẫy duyên dáng như cô gái xuân thì vừa thay áo mới .Dù các nghệ nhân còn đang trang trí dang dở nhưng vẻ đẹp con đường hoa đã lồ lộ hiện ra .

..............Ngay đầu đường , một đàn trâu nằm thảnh thơi. Ngồi trên lưng con trâu lớn là hình ảnh chú mục đồng thổi sáo .Lũy tre xanh và ụ rơm vàng phối trí đi kèm cho người xem liên tưởng đến một làng quê Việt Nam hiền hòa an bình . Tiếp đó là những cánh đồng ngô, ruộng lúa nước, cánh đồng mạ non xanh biếc, cây cầu khỉ soi bóng nước , toàn những hình ảnh làng quê mà mỗi người dân Việt Nam đều thân thuộc
.....Đoạn giữa phố trưng bày hoa 3 miền trong nước , các loại nông sản đủ màu sắc, các chậu hoa, kiểng được tạo dáng, trong đó hoa Đà Lạt chiếm đa số. Bắt mắt nhất là một mặt hồ hình lục giác, bên trong tái hiện hình ảnh những con trâu đang cày ruộng, các loại cây quả đang ra hoa kết trái hứa hẹn một vụ mùa sung túc. Nổi bật lên trong đám có một bông hoa cúc cực lớn được kết từ những đóa hướng dương, cúc mâm xôi .

...............

 .
.....Cuối đường hoa Nguyễn Huệ đoạn gần bến Bạch Đằng có một đồi dưa hấu xanh mát có khắc hình Mai An Tiêm, biểu tượng cho ý chí vươn lên, khẳng định mình qua lao động. Đáng chú ý nhất là một quả dưa cao 5m, thân dưa được khắc trổ rất mỹ thuật bởi bàn tay của các nghệ nhân. Một người trong ban tổ chức cho hay:” sẽ có khoảng 100.000 chậu hoa được cung cấp để tạo nên đường hoa, chưa kể các loại hoa được chở từ Đà Lạt xuống, từ miền Tây lên để trang trí thêm cho khung cảnh khởi sắc. Đường hoa được thiết kế theo từng phân đoạn, ngăn cách bởi những con đường lát đá để người thưởng ngoạn có thể băng qua bên kia. Hệ thống nhạc cũng được thiết kế theo từng chủ đề của các phân đoạn như tiếng suối róc rách, tiếng chim hót ríu rít, tiếng nhạc du xuân nhẹ nhàng. Ánh sáng giữa các tiểu cảnh được thiết kế chiếu từ dưới lên, từ trên xuống, sẽ vô cùng rực rỡ về đêm.










.......Trước các khách sạn, Thương xá Tax và trên vỉa hè bố trí những điểm café giải khát phục vụ khách tham quan, trưng bày nghệ thuật cắm hoa và tỉa củ quả. Đặc biệt không thể bỏ qua những chương trình Doorshows, biểu diễn từ âm nhạc dân tộc đến điệu Flamenco, cùng các trò chơi đi cà kheo, múa sạp rất vui nhộn…” 
.

....Ông trời dường như cũng chiều lòng người bởi gió hây hẩy , chỉ vừa mát dịu để dìu bước chân du khách mơ màng ngắm phố tràn ngập sắc hoa. Không ít du khách nước ngoài lẫn người dân thành phố liên tục bấm máy ảnh , đưa máy quay phim lên ghi hình hoa cảnh không biết chán .
.





.........Điểm khác biệt so với đường hoa những năm trước không chỉ quy mô , hoành tráng hơn mà nó còn được an toàn và trật tự hơn rất nhiều nhờ lực lượng bảo vệ khá đông và làm việc nghiêm túc .Mỗi bảo vệ được phân công cụ thể tại mỗi tiểu cảnh .Hễ khách đến gần sát hoặc có động tác nguy hại cho vật cảnh là anh nhắc nhở liền.Sự có mặt của họ nói lên sự chu đáo của ban tổ chức, đã nghiêm túc rút tiả kinh nghiệm và bố trí nhân lực tối đa để đường hoa trong lễ hội mừng xuân Kỷ Sửu năm nay được thành công tốt đẹp .
Thêm Ảnh....Chợ hoa tết ,đường hoa tết thật sự là một nét đẹp văn hoá truyền thống trên thành phố vào những ngày cuối năm.Nhìn sắc hoa tươi thắm tràn ngập khắp nơi trong lòng tôi nhen lên niềm vui tin : một mùa xuân mới tràn đầy hy vọng đang đến với đất nước Việt Nam .



**************************************************************************

Nghe một khúc nhạc xuân :
Bấm vào nút start trong hình dưới đây .

13 thg 1, 2009

KỶ NIỆM VỀ NGƯỜI CHA THƯƠNG YÊU

Bài viết của Tý Chuột (Em gái sống ở Montreal-Canada )

..........
Nhân dip giỗ bố năm nay sắp đến , Thuận xin chia sẻ với các anh chị (cùng cac cháu) một vài kỷ niệm vui vui thuở bé .Trong tâm tri em , bố là người rất nghiêm nghị, ít nói, đôi khi nóng tính khiến ai trong gia đình cũng đều sợ nhưng bố lại là một người cha rất thuơng yêu các con . Theo em , có lẽ đường lối giáo dục của bố là "Thương cho roi cho vọt " nên bố luôn rất nghiêm khắc cứng rắn khi răn dạy con cái. Nhưng đằng sau vẻ lạnh lùng ấy của bố lại ẩn chứa tấm lòng yêu vợ, thương con vô bờ bến
…............................................................................................................ ....... ...................................................................................................Nguyễn Thị Thuận

............................................ .... ..*****


.....Những ngày mùa đông ở Canada ,tuyết phủ trắng xóa ngoài khung cửa luôn gợi nhớ trong tôi những hoài niệm về quê nhà thân thương của mình.Mỗi tết qua đi trên đất khách quê người ,tôi càng thêm thấm thía nỗi buồn tha hương vì chung quanh mình chỉ toàn là người bản xứ, còn chính mình lại là nguời ngoại quốc sinh sống trên đất nước họ . Nhiều lúc cô đơn muốn kiếm một ai thân thuộc để an ủi chia sẻ tâm sự thì hỡi ôi sao mà nản ! Bởi lẽ những người mình muốn gặp đều cách xa vời vợi cả nửa vòng trái đất không biết đến bao giờ mới được gặp lại .Mấy hôm nay nhìn bloc lịch trên tường mỏng dần mỗi ngày lại càng da diết nhớ quê .Chỉ vài hôm nữa thôi , năm cũ sẽ hết và cái tết đang đến rất gần . Lòng tôi cứ nao nao song chỉ lặng thầm vì nhìn quanh mình thấy mọi người vẫn sinh hoạt lặng lẽ như lệ thường .Không phải là lần đầu tiên ăn tết xa quê nhưng mỗi lần tết sắp tôi vẫn không khỏi chạnh lòng khi nhớ về những tháng năm ngày xưa khi còn được sum vầy cùng cha mẹ ,anh chị thân yêu trong ngôi nhà nhỏ ở vùng Bàn Cờ quận 3 . Có lẽ giờ này ở nơi xa xôi ấy , tất cả mọi người đang rộn ràng chuẩn bị đón tết ,chan hòa niềm vui lúc xuân về. .....
..........Tuổi thơ của tôi đã trôi qua thật an lành , vô tư . Những năm tiểu học tôi học gần nhà, trường tiểu học Phan Đình Phùng,chỉ đi bộ chưa đầy 5 phút là đến lớp . Lên trung học ,tôi học trường Nguyễn Bá Tòng ở đường Bùi Thị Xuân .Tuy phải đi xa ( khoảng hai km ) nhưng tôi lại cảm thấy mình may mắn : do là “út ít ” trong nhà nên tôi được bố cưng chiều đưa đón đi học mỗi ngày bằng chiếc xe Honda PC .
...........Tôi còn nhớ mỗi sáng trên đường đến sở làm, bố đều đi sớm hơn một tí để có thể chở tôi đến tận cổng trường. Nhiều buổi trưa hè, dưới ánh nắng gay gắt ,người vẫn kiên nhẫn đợi tôi bên kia lề đường .Thoạt thấy bóng dáng cô con út thoáng hiện ra trong đám đông học trò ,bố đã mỉm cười giơ tay vẫy.Nhìn mồ hôi lấm tấm đọng trên trán người , tôi cảm động thấy mình có người cha đáng yêu vô cùng.

Do học ở truờng dòng nên ngoài các môn học chính tôi còn có thêm mỗi tuần hai giờ Công-Dân Giáo-Lý do các Sơ giảng dạy. Ngày đầu tiên đi học có giờ của Sơ Thịnh. Người Sơ tròn trịa mập mạp trong chiec áo dòng màu đen với cai mũ viền trắng trông thật oai nghiêm. Đến phần điểm danh , tôi chú ý lắng nghe nhưng sao không thấy gọi tên của mình ? Song lạ một điều Sơ gọi nhiều lần tên «Nguyễn Thị Nghịch » mà mãi vẫn không có ai trả lời. Mọi người quay tới quay lui tìm kiếm, riêng Sơ thi cứ nhìn ngay tôi mỉm cười. Đến lúc đó tôi mới hiểu ra rằng Sơ đã đảo cái tên «cúng cơm» cảa tôi nên mới ra cớ sự .Các bạn bè trong lớp khi chợt khám phá ra điều này cũng cười ồ vui vẻ.
………Với cái tên mới được Sơ đặt cho ,ngẫm nghĩ lại tôi thấy cũng không oan uổng chút nao. Ngay trong tuần đầu tiên sau ngày khai giảng, trong lúc chơi trò cút bắt do vội chạy trốn xuống lầu duới tìm chỗ nấp, toi đã đạp lên tà áo dài sau của mình. Chỉ nghe « rẹt !..» một tiếng nhìn lại thì nửa than áo dài ngang lưng phía sau ôi thôi chỉ còn dính lai có một phần ba. Tôi tái mặt lo lắng «Ui chết ! Làm sao bây giờ ? »
.........Hên la giờ học kế tiếp là giờ nữ công học thêu nên trong cặp tôi có mang sẵn hộp kim chỉ. The là con bé vội mày mò ngồi xuống xỏ kim vá víu lại mảnh áo dài bị rách. Sau một lúc hì hục làm đến đổ cả mồ hôi hột , hai mảnh áo cũng được nối lại. Tuy trông không được đẹp mắt lắm vì có chỗ gù lên, có chỗ lõm xuống nhưng con bé cũng tạm hài lòng. Nếu ai mới trông thoáng thi không để ý gì cả vì tà ao ở đằng sau, vả lại với tôi nối được là hay rồi còn hơn là mặc áo dài chỉ có một vạt trước coi sao được !
.........Buổi trưa hôm đó tôi chắc bố cũng ngạc nhiên lắm : sao con bé lai dọt ra xe lẹ làng đến thế ? Chả bù mọi khi nó cứ nhởn nhơ cà kê nói chuyện cùng vài ba đứa bạn mãi mới ra . Nhưng tôi thấy bố không thac mắc gì ,có lẽ do xong công việc ra khỏi sở làm còn phải tất tả đến trường ngồi đợi đón con gái về học dướii cái nắng chang chang như đổ lửa của mùa hè thật không dễ dàng . Hôm do về đến nhà tôi nhanh chóng lên lầu thay quan áo. Dùng com trưa xong,tôi vội kiếm ngay chi Hai thỏ thẻ nhờ vá lai dùm chiec áo dài rách . Do là em út nhỏ nhất nhà được mọi người cưng nên tôi chỉ bi chị trách nhẹ thôi sau khi hứa lần sau sẽ để ý không tái pham nữa .
.........Với tài khéo léo cuả chị, hôm sau tôi đã có thể mặc lại chiếc áo dài trắng lành lặn. Nhìn qua thì không ai có thể biết được áo đã bị rách, song nếu nhin kĩ thi cũng chi thấy một vệt trắng nhỏ như vải bi tua sợi thôi.Tôi thật khâm phục chi Hai , sao việc gì chị cũng đảm đang , giỏi giang cả .
..........Có một kỷ niệm vui khác mà tôi còn nhớ mãi .Đó là chuyện về hai anh em thằng Tuấn , thằng Trọng ở trước cửa nhà . Một buổi chiều tôi đang chơi cờ Domino với hai đứa thì nghe tiếng bố gọi về nhà. Tánh con nít ham vui và sắp kết thúc ván bài mình sẽ thắng nên tôi chưa muốn về ngay. Lúc đó đang ngồi ở ghế salon dưới cửa sổ, tôi vội vàng cúi hụp đầu xuống va co người lại để tránh bố trông thấy. Ông gọi lần thứ hai rồi lần thứ ba một cách quả quyết như biết chắc tôi đang ở đó. Nghe cách goi tôi biết mình không thể trốn được nữa rồi nhưng trong lòng vẫn thắc mắc làm sao bố biết hay vậy ?! Tình cờ tôi ngưóc nhìn ngang thì một cảnh khôi hài hiện ra trước mắt. Đó là qua mặt gương tủ buffet nhà hai đứa nó ,tôi thấy bóng bố đang đứng vịn thành cửa trước nhà, còn tôi thì đang lom khom cúi đầu xuống thanh ngang tay ghế như một con“ mèo ướt ”. Ôi mắc cở quá ! Con bé đành đứng dậy chạy ào về nhà với nỗi lo sẽ bị bố phạt.Nhưng hên quán ,không hiểu sao hôm nay người vui tính chỉ cười và lắc đầu nói: “Cái con ranh này !”
...........Nói về nghịch ngợm ,chắc tôi cũng không chịu thua mấy đứa con trai bao nhiêu. Bố tôi tuy rất khó tính va dữ đòn với cac anh chị nhưng hình như người rất thương cô con gái út nên người hay châm chước các lỗi của tôi. Thế nên khi tôi có tội thì người chỉ rày la mà không đánh đòn. Chỉ có một lần duy nhất đến giờ tôi vẫn nhớ mãi.Lần đó ,tôi bị bố phạt nhịn ăn và quay mặt vào tường để sám hối,. Hôm đó cũng tại tôi ham vui theo tụi nhỏ đi chơi và ném đá “quá giỏi ” nên đã gây ra tai họa. Tôi còn nhớ vào một buổi trưa hè oi ả, mấy đứa bạn rủ đi hái trộm mận của một ngôi nhà trong hẻm nhỏ đường Bàn Cờ thông ra đường Cao Thắng . Căn nhà này có một cây mận rất sai trái, từng chùm mận đỏ ủng trông phát thèm mỗi khi tôi đi ngang. Mấy đứa bạn lấy đá cuội ném lên các chùm mận ở các cành chĩa ra mé ngoài đường .Những trái mận đỏ thi nhau rớt lộp độp xuống đường . Đến phiên tôi, thấy dễ dàng quá cũng bắt chước làm theo.

Nhưng than ôi ,ném xong tôi nghe một tiếng “ keng !..” khô khan vọng lại và mận rớt đâu không thấy chỉ có cái bình bông bự phia trong sân ngôi nhà đó bị vỡ toang. Tụi nhỏ biết sẽ có chuyện lôi thôi to xảy ra nên xô nhau chạy tứ tán. Tôi cũng vội chạy về nhà với nỗi âu lo tràn dâng trong lòng . Quả nhiên chiều hôm đó, hai đứa trong tụi bạn hồi sáng dẫn bà chủ cây mận đến nhà mắng vốn gia đình tôi .Tôi không rõ bố đã “điều đình” giải quyết vấn đề như thế nào với bà ta .Chỉ biết là tối hôm đó con bé bi phạt quỳ và đi ngủ với cái bụng đói meo .
...........Những năm trước 1975 khi còn ở nhà, buổi chiều tôi hay leo lên bộ ván gõ mun đen bóng của người nằm chơi. Do cái tật tí táy, tôi hết rị mọ cái tẩu hút thuốc chán lại mở những quyển sách truyện xếp thành chồng để đầu giường của bố ra xem. Vô tình tò mò đọc thử vài trang thấy cũng hay hay nên tối nào con bé cũng chuồn lên lầu sớm hơn mọi người để đọc truyện một cách say mê. Có mấy quyển truyện tôi rất thích đến giờ vẫn còn nhớ mãi là : Người tù khổ sai , Bá tuớc Kich Tôn Sơn, Vô gia đình, Kén chồng ...
.........Không biết có phải do chịu ảnh hưởng của bố chăng mà ra nước ngoài định cư rồi, tôi vẫn thích đọc sách, đặc biệt là đọc những truyện dịch. Lâu dần, thú đọc sách đã trở thành thói quen như một thú tiêu khiển hàng ngày không thể thiếu được của tôi .Đến độ mỗi buổi tối trước khi ngủ mà không đọc truyện thì tôi không sao dỗ giấc ngủ được vì cảm thấy như thiếu vắng một cái gì .Thế mới biết trong gia đình ,phong cách và lối sống của người bố có một tầm ảnh hưởng rất lớn đến việc hình thành nhân cách và giáo dục con cái nên người . Chính từ thói quen đọc sách , hình ảnh người cha thương yêu vẫn in đậm trong tâm trí tôi cho đến tận bây giờ.
.........Hôm nay trước thềm xuân mới ,hồi tưởng lại những kỷ niệm xưa ,hình ảnh bố như đang phảng phất đâu đây gần gũi bên tôi với nụ cười tươi tắn bao dung . Giá như được nhỏ lại để sống bên người thì dẫu phải chịu bao mất mát ,hy sinh tôi cũng cam lòng . Ôi,nhớ biết mấy những ngày tết năm xưa ,cả nhà quây quần bên nhau đông đủ .Đó là những ngày gia đình còn nghèo khó nhưng thật vui vẻ ,hạnh phúc.

HOA HỌC TRÒ-Trời đất dành riêng tuổi học trò.Một loài hoa đỏ rất nên thơ...

HOA HỌC TRÒ-Trời đất dành riêng tuổi học trò.Một loài hoa đỏ rất nên thơ...
Mỗi năm hoa nở mùa thi đến.Chạnh nhớ trường xưa nhớ bạn bè .Nguyenuthang ..